Người ta quan sát Sao hỏa như thế nào?

vddentalspa_49720/2/17

  1. vddentalspa_497

    vddentalspa_497 New Member

    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Tham gia ngày
    20/2/17
    Những con kênh Vietduc Dental Spa Sao Hỏa hình như biểu lộ sự trục trặc nào đó, trong điều kiện quan sát khó khăn, của chuỗi kết hợp tay /mắt /não người (hay ít nhất ở một số người; còn nhiều nhà thiên văn khác, quan sát bằng những thiết bị tốt ngang như thế vào thời của Lowell và sau này, đã tuyên bố là không hề có kênh có mương gì cả). Nhưng cái đó khó gọi là sự giải thích thỏa đáng, nên tôi vẫn đeo đẳng một mối hoài nghi rằng một khía cạnh cốt lõi nào đó của vấn dề kênh Sao Hỏa vẫn chưa được khám phá. Lowell luôn nói rằng hình dáng đều đặn của các kênh là dâu hiệu không thể nhầm lẫn được cho thấy chúng có nguồn gốc răng hơi hô có nên niềng từ sinh vật có trí khôn. Điều đó tất nhiên là đúng. Chỉ có điều câu hỏi duy nhất chưa được giải đáp là trí khôn ấy nằm ở phía đầu nào của lánh thiên văn.
    Người Sao Hỏa của Lowell khoan dung và đầy lạc quan hy vọng, thậm chí còn hơi giống thần thánh, khác hẳn với những sinh vật độc ác đầy đe dọa của Wells và Welles trong Chiến tranh giữa các thế giới. Cả hai cách nhìn ấy đều đi vào trí tưởng tượng của công chúng thông qua các số báo phụ trương Chủ nhật và tiểu thuyết giả tưởng khoa học. Tôi vẫn còn nhớ thuở nhỏ đọc các tiểu thuyết về Sao Hỏa của Edgar Rice Burroughs, nó lôi cuốn tôi đến núi thở. Tôi du hành cùng với John Carter, một bậc tu mi nam tửưa phiêu lưu gốc gác từ bang Virginia, tới "Barsoom", tên mà cư dân Sao Hỏa gọi hành tinh của mình. Tôi theo chân đàn thốt , thú vật thồ tám chân. Tôi dã cầu hôn được Dejah Thoris, nàng công chúa xinh đẹp của xứ Helium. Tôi đánh bạn với một chiến sĩ da xanh lục cao bốn mét tên là Tars Tarkas. Tôi lang thang trong những thành phô" có tháp nhọn và các trạm bơm mái vòm của Barsoom, và thơ thẩn đi dọc bờ kè xanh tươi của các con kênh Nilosyrtis và Nepenthes.
    Liệu có thể phiêu lưu cùng với John Carter tới vương quốc Helium trên Hỏa Tinh I trên thực tế chứ không phải trong tưởng tượng? Liệu vào một buổi tối mùa hạ chúng ta có thể bắt đầu một chuyến đi khoa học mạo hiểm chỉnh hàm hô theo những nẻo đường được hai vệ tinh quay vèo vèo của Barsoom soi sáng? Ngay cả khi mọi kết luận của Lowell, kể cả sự tồn tại của các kênh mương hư câu, có bị coi là không đúng đi chăng nữa, thì sự mô tả Sao Hỏa của ông ít nhất cũng có giá trị nhất định: nó kích thích các thế hệ trẻ em tám tuổi, trong đó có tôi, coi việc thám hiểm các hành tinh là một khả năng hiện thực và tự hỏi rằng liệu sẽ đến một ngày chính chúng tôi sẽ du hành lên Sao Hỏa. John Carter đã lên được nơi ấy bằng cách ra đứng ở cánh đồng trống, giơ hai tay ra và nguyện ước. Tôi vẫn nhớ thời niên thiếu mình đã bao nhiêu lần đứng cả tiếng đồng hồ giữa cánh đồng vắng vẻ, hai cánh tay cả quyết giơ ra, miệng cầu khấn Sao Hỏa đưa tôi lên đấy.
     
    Đang tải...

Chia sẻ trang này

Share